Cùng thưởng thức tập 177 với nhan đề: Tình bạn muôn năm.















































































Mưu hèn kế độc trạng nguyên:
Tí đề nghị Dần Sửu Mẹo cùng giả điên để chơi với Tào Phong. Trong lúc chơi, Tí khéo léo lồng bài học vào những trò chơi; giả điên tương tác với Tào Phong để dạy cậu ta. Tí áp dụng cách Trạng Quỳnh dạy mèo (tập 56, Con mèo vương giả), bắt Tào Phong...nhịn đói. Hễ chịu đọc một câu là Tí cho ăn một thìa cơm!
Để cứu Đồ Kiết, Tí phát hiện ra khi viết nội dung khế ước bán mình của Đồ Kiết, tể tướng không chấm phẩy. Thế là IÏ bèn “động tay động chân” một chút để hóa ra bản khế ước có nội dung hoàn toàn khác biệt, Ví dụ, trong bản khế ước, tể tướng ghi: “Tui là Đồ Kiết cam đoan dạy Tào Phong đỗ Trạng Nguyên nếu Tào Phong không đỗ sẽ làm người hầu suốt đời cho Tào tể tướng.” Ý tể tựớng là, nếu Tào Phong rớt, Đồ Kiết sẽ làm người hầu cho tể tướng.
Tí tương kế tựu kế thêm một vài dấu chấm phẩy vào để “hô biến” nội dung thành: “Tui là Đồ Kiết, cam đoan dạy Tào Phong đỗ Trạng Nguyên. Nếu Tào Phong không đỗ sẽ làm người hầu suốt đời cho tể tướng.” Ý là nếu Tào Phong rớt thì Tào Phong sẽ làm người hầu (chứ không phải Đồ Kiết).
Lời bàn: “Mưu sĩ” này thiệt là cao nhân, rất có kinh nghiệm chơi và dạy dỗ bệnh nhân tâm thần, hì hì. Nhưng đem đồ ăn nhử để tạo phản xạ có điều kiện ở bệnh nhân thì có phải... hơi ác hôn ta?Hi hi, tưởng tượng gương mặt nhe nanh vặn vẹo của 'tể tướng khi bị Tí chơi khăm thiệt là khoan khoái hết sức! (Tiếc là kế này tới muộn quá, nên khống được áp dụng, hì!)