Tập 180

Tập 180: Quà tết no đòn. tập truyện cực kỳ hay luôn nhé các bạn, tha hồ cười.

 

Trạng Tí kể chuyện: Câu chuyện Con Khỉ độc thân

Ngày xửa ngày xưa, ở khu rừng nọ, có đàn khỉ sống với nhau rất vui vẻ. Một hôm, mấy chú khỉ choai choai rủ nhau ra ngoài bìa rừng khám phá. Chợt, chúng phát hiện một cây lạ mọc bên bờ sông, thân cây lớn với các cành ưĩu quả. Đó là cây xoài. MÔI chú khỉ nhỏ nhanh nhảu với tay hái quả toan cho vào mồm/ Chú khỉ lớn lập tức ngăn lại: “Khoan ăn đã! Coi chừng có độc dấy! Hãy đem một ít về chơ Hầu vương xem đi!” Hầu vương cầm quả xoài lên ngắm nghía, đoạn ghé mũi ngửi thì thấy mùi thơm lừng, khi nếm thử nghe có vị ngọt. Ngài tấm tắc thốt lến: “Quả ngon quá! Ở đâu ra vậy?” Đàn khỉ nhanh chóng dẫn Hầu .vương tới chỗ cái cây lúc lỉu quả. Hầu vương rất thích thú, bèn nhanh chóng hạ lệnh:

- “Đàn chúng ta sẽ đến sống trên cấy! Khí bố mẹ lập tức quay về thu dọn, còn các con lội xuống vớt hết những quả đang ừôi trên sông., Nếu để chúng trôi xuôi dòng đến nơi có con người sinh sống, họ sẽ tìm đến, chúng ta sẽ gặp nguy hiểm.” Đàn khỉ reo hò ầm ĩ, Chúng ba chân bốn cẳng dọn nhà lên cây, ngày ngày gặm xoài đến no căng cả bụng. Dĩ nhiên, chúng luôn cẩn thận không để rơi xuống sông dù chỉ một quả non.

Nhưng, đêm nọ, một trận gió ào qua, thổi bay vài quả xoài chín mọng, làm chúng rơi tõm xuống nước, và trôi đi... ne Quả xoài trôi đến khúc sông nọ, đúng lúc nhà vua đarig tuần hành ngang qua, trông thấy bèn sai lính vớt lên.' Vị xoài vừa thăm vào đầu lưỡi lập tức khiến vua ngây ngất. Vua ra lệnh: “Cây cho ~Thứ quả này chắc mọc đâu đó đầu nguồn. Chúng ta sẽ đi tìm nó.” Sau mấy ngày men theo dòng, cuối cùng nhà vua cũng nhìn thấy cây xoài. Nghe tiếng người, lũ khỉ nhanh chóng lẩn húp sau một vòm lá dày ken, lặng lẽ chờ đợi con người hái hết quả và bỏ đi. Nhưng nhà vua iại chưa đi ngay mà nằm nghỉ dưới gốc cây. Khi vừa ngước lên, ông tinh mắt thấy một chiếc đuôi khỉ lấp ló trong tán lá. Vua hét: “Có khỉ trên cây! Đốt lửả lên! Sáng mai, chúng ta sẽ có món khỉ quay ăn kèm quả. ngọt.” Đàn khỉ vô cùng hoảng sợ. Hầu vương trấn an, “Đừng lo! Ta đã có cách!1”

Đêm đến, Hầu vương nhảy qua bờ bên kia. Ngài bứt một sợi dây leo chắc chấn, buộc một đầu quanh bụng, đầu kia vào một thân cây to. Xong, ngài nhảy ngược về phía cây xoài. Nhưng xui xẻo, sợi dây leo không đủ dài nên Hầu vương chỉ kịp vươn tay tóm lấy một cành cây, rồi giăng ngang người, treo mình lơ lửng trên không. Ngài giục giã: “Nhanh lên! Ta sẽ làm cầu cho các con qua nơi an toàn.”

Thế là, lũ khỉ từng con lặng lẽ bò theo sợi dây đi qua lưng Hầu vương. Khi chú khỉ cuối cùng sang được bờ bên kia, Hầu yừơng lúc này không thể nhúc nhích được gì, lưng nó đã bị gãy. Rủi thay, viên cận thần lúc đó cỊã nhìn thấy Hầu vương. Hắn reo lên: “A ha!/Có món khỉ quaỵcho bữa điểm tâm rồi!” Nói/đoạn cầm ngay cung tên lên, tơán bắn. Nhà vua nãy giờ nằm dưới gốc cây, tận mắt chứng kiến Hầu vương mạo hiểm mạng sống của mình để cứu đàn khỉ, bèn quát: “Dừng tay!” Vua chèo bè ra giữa dòng sông rồi đỡ Hầu vương xuống.

Ông hỏi: “Ngươi đã biết việc mình làm cực kỳ nguy hiểm, thấy chết như chơi, tại sáo vẫn làm?” Hầu vương mỉm cười: '“Một minh quân sẽ không bao giờ do dự khi quyết định cứu thần dân của mình, dù việc đó có thể nguy đến tính mạng.” Dứt lời, Hầu vương trút hơi thở cuối cùng. Mắt nhà vua đẫm lệ. Ông quay sang nói VỚỊ các cận thần: “Hãy chôn cất con khỉ này như một anh hùng. Nó đã dạy ta cách trở thành một vị minh quân đích thực!” Và thế là một ngôi mộ thật đẹp được dựng lên để tôn vinh tấm lòng dũng cảm, quên mình của môt con khỉ vua. 96 nha! E hèm, “vượn” vốn là là họ hàng với nhà khỉ đấy, leo trèo rất giỏi, thoắt cái nó đã đu cây chuyền cành đi mất tiêu. Hươu thì chạy nhanh, lẩn trốn rất tài tình, đã thế lại mang bộ mặt ngơ ngác “vô số tội” nữa, hừm. Câu hứa hươu hứa vượn chính là răn chúng ta đừng có để lời hứa “biến mất” như các nhân vật được nhắc đến đấy! Hi hi. Nhăn như khỉ ăn ớt (Nhăn như khỉ ăn gừng) Mặt khỉ vốn đã rất khó coi rồi, nhưng khi ăn phải đồ cay, trông lại còn xấu xí hơn nữa.

Câu này dùng để ám chỉ những người lúc nào củng mang bộ mặt cau có khó chịu. Mà bạn biết đấy, mặt nhăn thì chẳng đẹp chút nào đâu, đôi khi sự nhăn ấy còn làm người đối diện phát nản, phát chán nữa đấy. Ui, chúng mình hẳn chẳng ai muốn xấu xí như “khỉ ăn ớt” phải không nào? Hãy vui vẻ, lạc quan, chan hòa với thứ quanh ta nha! Nuôi khỉ dòm nhà Khỉ có một thói quen là hay bát chước. Thấy con người làm gì, nó sẽ làm theo y chang mà không cần biết tốt hay xấu. Thế nên, nếu nuôi khỉ trong nhà thì nó thể nào cũng “dòm” (tức nhìn,, ngó nghiêng) các vật dụng trong nhà rồi chôm đồ, đập phá; hay vô tư bắt chước các hành động của con người (như châm lửa, xẻ thịt...) gây nên những hậu quả khó lường.

Câu này ý chỉ những kẻ phản phúc, hay dùng họa để “trả” cho người có ơn với mình. Khỉ ngồi bàn độc Chuyện kể xưa kia có ông quan tham ô, lười biếng, luôn đặt ra nhiều sắc lệnh vô lý để thu thuế, áp bức người dân. Vậy nến ông ta được người đời ví như khỉ vì khỉ là loài chỉ toàn làm những việc hồ đồ mà không suy nghĩ cặn kẽ tới kết quả, hậu quả. Lời khuyên của người xưa Ịà nếu muốn làm việc lớn (ngồi bàn độc) thì phải có năng lực, có trí tuệ. Do đó, việc học tập là rất quan trọng, chăm mài dùi kinh sử, thì mới đủ bản lĩnh để xử lý, cáng đáng việc lớn sau này nhen bạn.